Trong căn phòng thuê
rách nát chưa đầy 4 mét vuông, người đàn bà trạc tuổi tứ tuần tựa cửa… thở hắt.
Chị ngồi đó ôm cây quạt, thứ tài sản duy nhất “mượn” được từ người hàng xóm tốt
bụng.
Người đàn bà mà chúng tôi nói đến là Phạm Hồng
Thủy (sinh năm 1971). Cha Thủy mất từ lúc chị còn nhỏ, bỏ lại cho người vợ và 5
đứa con côi cút. Người cha khuất núi, mấy mẹ con Thủy phải sống trong cảnh chạy
ăn từng bữa.
Khốn khổ, tuổi lên 1, Thủy không may mắc phải
bệnh vảy nến. Thời gian trôi đi, thiếu nữ ấy lớn lên trong mặc cảm bởi toàn
thân da bị lột ra, nứt nẻ, những thớ vảy màu bạc sần sùi mọc lên khắp người,
kèm theo là những “cơn ngứa”, ai thấy cũng khiếp sợ.
Tuổi 17, vì xấu hổ với hàng xóm cũng như gánh
nặng kinh tế, không một lời giã từ, Thủy bỏ quê nghèo lên Sài Gòn, chạy trốn
chính mình và kiếm sống qua ngày. Buồn thay, không tiền, không thuốc men, căn
bệnh vảy nến ngày càng trầm trọng, khuôn mặt thiếu nữ dần biến mất, thay vào đó
là hình ảnh một người đàn bà câm nín, mặc cảm vì sự xấu xí của mình.
Căn bệnh vảy nến toàn thân khiến chị Thủy sống
trong cô đơn.
Căn bệnh vảy nến, cùng những ánh mắt kì thị,
khiến chị không tin vào tình thương nữa. Cứ thế hơn 23 năm mưu sinh ở đất Sài
thành chị sống lay lắt trong bong tối, cũng là 23 năm chị Thuỷ sống trong cô
đơn, quạnh quẽ. Có lẽ, ngày bỏ xứ ra đi, chị cũng không mường tượng được cái
cảnh, ở tuổi 39, mình lại phải lăn ra đường để xin từng bữa cơm.
“Mình chỉ ngồi vậy thôi, ai thấy tội thì cho,
chứ chẳng dám xin. Nếu bữa nào không xin được đủ 20.000 đồng, chẳng giám về nhà
vì sợ chủ nhà chửi mắng. Nhiều bữa đủ đóng tiền nhà, thì phải đi xin cơm hàng
xóm. Thậm chí, có khi uống nước thay cơm đi ngủ cho qua bữa…” Chị Thủy nói
trong nước mắt.
Nếu ngày mai không còn đủ sức đi nữa thì chị
tính sao? Chúng tôi hỏi chị Thủy. Căn nhà ẩm thấp, chìm trong bóng tối
lặng yên đáng sợ. Gãi bàn tay, chị cười xòa: “Tui cũng chẳng biết nữa, mai à,
đến đâu thì đến…”.
Ngày mai, chị Thủy sẽ về đâu? Đó cũng câu hỏi
làm chúng tôi ray dứt khi dắt xe rời con hẻm lầy lội và sâu hun hút trên đường
Xô Viết Nghệ Tĩnh, Q.Bình Thạnh
Ngày mai, cần lắm những tấm lòng nhân ái đến
với người đàn bà bất hạnh này!
Cô Kim lo lắng vì mắc
bệnh vảy nến
Chân, tay và cả bụng của cô Kim xuất hiện những mảng mầu bất thường. Sau
khi đi khám bác sĩ kết luận cô Kim bị bệnh vảy nến
Cô kim “siêu vòng
ba” luôn xuất hiện với một hình ảnh hoàn hảo, tuy nhiên thời gian tới cô Kim sẽ
khó lòng mặc những trang phục "khoe thân" khi bị căn bệnh vảy nến
"hỏi thăm".
Hiện tại cô Kim tỏ
ra rất lo lắng: “Công việc của tôi là chụp ảnh quảng cáo, ảnh với bikini. Khi
tôi tăng vài kg đã là một chuyện khó chấp nhận. Hãy tưởng tượng xem, sẽ như thế
này nếu thợ săn ảnh, báo lá cải thấy căn bệnh này này trên da của tôi”.
Mẹ cô, bà Kris,
phát hiện ra mình mắc bệnh này từ năm 30 tuổi, vì thế cô Kim cho rằng mình bị
di truyền từ mẹ.
Tuy nhiên theo lời
của bác sĩ Eric Schweiger, người đã khám bệnh cho cô, thì căn bệnh này có thể
chữa khỏi nếu cô Kim sống vui vẻ, kiểm soát được bản thân. Ngoài ra, bác sỹ
Eric Schweiger cũng khuyến cáo cô Kim nên dùng kem dưỡng da toàn thân mỗi ngày
để chăm sóc da và dùng thêm một vài loại thuốc bôi ngoài da khác để chữa viêm
và dị ứng da trong trường hợp vảy nến lan rộng.
Có khi phải mời cô kim sang Việt Nam chữa vẩy nến bằng đông y thôi!
Trả lờiXóa